Đọc truyện hay xem phim tiên hiệp, tu tiên mà áp tư tưởng tình cảm hiện đại vào là sai lầm


 

Nhiều người khi đọc truyện tu tiên, huyền huyễn, cổ đại thường chê trách nhân vật chính có nhiều vợ, thậm chí gán ghép rằng đó là “háo sắc”, “đa tình”, “không thủy chung”. Nhưng nếu nhìn kỹ lại bối cảnh và logic của thể loại này thì sẽ thấy hoàn toàn khác.

1. Khác biệt về bối cảnh xã hội

Ở thời cổ đại, chuyện tam thê tứ thiếp vốn đã tồn tại và được xã hội công nhận. Còn trong thế giới tu tiên, nhân vật có tuổi thọ dài đằng đẵng, hàng trăm hay thậm chí hàng nghìn năm, nên quan niệm về tình cảm và hôn nhân không thể giống người phàm chỉ sống chưa tới trăm năm.


2. Ý nghĩa của việc có nhiều đạo lữ

Người tu tiên không chỉ tìm bạn đời vì tình yêu, mà còn vì sự đồng hành trên con đường trường sinh. Họ có thể yêu nhau, nương tựa nhau, cùng chia sẻ hiểm nguy trước thiên kiếp. Đạo lữ không đơn thuần là vợ chồng, mà còn là tri kỷ và bạn đồng hành trên con đường tu đạo cô độc.


Trong cõi tu tiên, con đường đột phá cảnh giới thường là hành trình cô độc và gian nan. Các tu sĩ không thể tránh khỏi việc bế quan để tập trung hấp thụ linh khí, lĩnh ngộ đạo pháp, với mong muốn đạt đến tầng cao mới. Thời gian bế quan có thể kéo dài từ vài tháng, vài năm, vài chục năm, thậm chí cả trăm ngàn năm, vạn năm hoặc lâu hơn nữa, tùy thuộc vào cảnh giới và cơ duyên của mỗi người. 

Chính vì lẽ đó, việc có đạo lữ bầu bạn trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời tu tiên. Đạo lữ không chỉ là người cùng chia sẻ hoạn nạn, cùng nhau tu luyện mà còn là nguồn động viên, an ủi trong những chuỗi ngày dài đằng đẵng của sự cô độc. Khi một người bế quan, những người còn lại có thể bảo vệ, hỗ trợ và chờ đợi. Sự hiện diện của đạo lữ giúp xua tan cảm giác trống vắng, mang lại sự ấm áp và ý nghĩa cho hành trình dài đằng đẵng, giúp họ vững tin hơn trên con đường tìm kiếm sự bất tử.



3. Không giống với cung đấu của người phàm

Trong truyện tu tiên, những nữ nhân đi cùng nhân vật chính thường có thực lực, cá tính riêng, và quan trọng nhất là họ đến với nhau bằng tình cảm và sự tự nguyện. Không giống như hậu cung cung đình ở phàm nhân, nơi phụ nữ thường phải tranh đấu để được sủng ái. Ở tu tiên, họ đi cùng nhau vì tình yêu, trách nhiệm và sự bầu bạn, chứ không vì đấu đá lẫn nhau.



4. So sánh “hậu cung tu tiên” và “hậu cung cung đấu”

  • Hậu cung cung đấu: nhiều phi tần phải tìm cách tranh sủng, ghen tuông, đấu đá để giành quyền lực và sự chú ý từ một vị vua. Cuộc sống ở đó đầy mưu mô và bất hạnh.


  • Hậu cung tu tiên: nhiều thê tử/đạo lữ cùng đồng hành bên nhân vật chính. Họ không cần tranh giành, bởi tình cảm đủ lớn, nhân vật chính đủ bao dung, và tuổi thọ dài khiến sự gắn bó không còn là chuyện vài chục năm ngắn ngủi, mà là đồng hành cả ngàn năm.


5. Logic truyện không thể áp hiện đại vào

Tu tiên là một thế giới giả tưởng, có bối cảnh và quy luật riêng. Dùng chuẩn mực tình cảm hiện đại kiểu “một vợ một chồng” để áp vào thì sẽ thấy lệch lạc, dẫn đến chê trách nhân vật một cách không công bằng.



Kết lại:

Trong truyện tu tiên, nhiều thê tử không phải là sự phản bội tình cảm, mà là một loại nhân duyên – cùng nhau bước qua thời gian dài vô tận, vừa là tình yêu, vừa là tri kỷ, vừa là đạo lữ đồng hành.




Đăng nhận xét

0 Nhận xét