Truyện hay : Vợ không phải người thân. (Sưu tầm)

 VỢ KHÔNG PHẢI NGƯỜI THÂN…



Bức thư của người cha gửi con trai trước ngày cưới

Con trai yêu của bố,

Ngày mai là ngày trọng đại của con, ngày con chính thức bước vào một hành trình mới – hôn nhân. Bố muốn nhân dịp này viết cho con vài lời, như một người cha, cũng như một người đàn ông từng trải gửi cho người đàn ông trẻ tuổi đang bắt đầu một cuộc sống gia đình.

Từ ngày mai, điều quan trọng nhất trong đời con không còn là chăm sóc bố mẹ, mà là chăm sóc cô gái con chọn làm vợ. Cha mẹ và con cái là người thân ruột thịt, còn vợ chồng là người yêu. Mối quan hệ vợ chồng được xây dựng trên tình yêu, không có sự ràng buộc về huyết thống. Con có thể hờn giận bố mẹ mà tình cảm vẫn còn nguyên, nhưng với vợ, nếu để mất đi sự yêu thương và tôn trọng, cô ấy có thể rời con bất cứ lúc nào.

Bố nhớ câu nói của đạo diễn Lý An: “Vợ có thể cười với mình là tôi đã thấy hạnh phúc. Sự tôn trọng và yêu thương không tự nhiên mà có, mỗi ngày đều phải cố gắng để giữ lấy nó.” Con hãy nhớ, hôn nhân không chỉ là ở bên nhau, mà là cùng nhau vun đắp mỗi ngày.

Hôn nhân không phải lúc nào cũng ngọt ngào. Sẽ có những lúc mệt mỏi, bị trói buộc bởi những việc nhỏ nhặt. Nhưng giá trị thật sự của nó nằm ở chỗ: khi con buồn, có người lắng nghe; khi con thất bại, có một mái nhà luôn mở rộng đón con; khi con yếu lòng, có một bàn tay nắm lấy tay con. Bố mẹ cũng yêu thương con, nhưng sẽ không thể ở bên con suốt đời. Người đồng hành lâu nhất với con chính là vợ con.

Bố từng nghĩ việc nhà chẳng có gì khó, cho đến khi mẹ con về quê chăm bà ngoại, bố vừa đi làm vừa lo cơm nước, dọn dẹp, trông con học. Chỉ hai tuần thôi mà quần áo chồng chất, nhà cửa bụi bặm, nhiều hôm mệt đến mức con phải đi học muộn. Từ đó bố mới hiểu mẹ con đã vất vả thế nào. Con hãy nhớ, tan làm đừng quên hỏi vợ cần giúp gì và san sẻ việc nhà với cô ấy. Yêu nhau và sống với nhau là phải biết trân trọng công sức của nhau.

Gia đình mình từng trải qua khủng hoảng. Bố bỏ việc nhà nước để kinh doanh, bị lừa mất tiền, nợ nần chồng chất. Bạn bè xa lánh, chủ nợ bủa vây. Bố từng nói với mẹ con nên ly hôn để không liên lụy, nhưng mẹ con kiên quyết: “Chúng ta là một nhà, sao có thể bỏ nhau?” Nhờ sự kiên cường ấy, gia đình mới vực dậy. Bố vẫn luôn nói, ở nhà này, mẹ con to nhất, bố con ta nợ mẹ rất nhiều. Và bố tin rằng, người đàn ông yêu vợ thường dễ thành công hơn.

Bố cũng mong con sẽ là một người cha tốt. Con cái sẽ học theo cha. Nếu muốn con mình ngay thẳng, tử tế, chính con phải là tấm gương. Bố từng bỏ rượu, bỏ thuốc, chăm đọc sách chỉ để làm gương cho con.

Bố không nói nhiều nữa, mẹ con đang gọi bố rửa rau đây. Chúc con có một người vợ xinh đẹp, lương thiện, kiên cường như mẹ con – câu này là mẹ bắt bố viết đó.

Bố mãi yêu con.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét